BÀI GIẢNG THỨ SÁU (6B)
6B/ Luyện công chiêu ma
1) Luyện công chiêu yêu ma là gì? Đó là khi chúng ta
luyện công, thông thường dễ bị một số can nhiễu. Tại sao luyện công lại chuốc
ma đến được? Vì một người muốn tu luyện thì thật là khó, chân thật tu luyện nếu
không có pháp thân của tôi bảo hộ, chư vị hoàn toàn tu không thành, chư vị vừa
bước ra khỏi cửa thì có thể dính líu đến vấn đề sinh mệnh. Nguyên thần của con
người là bất diệt, như vậy trong các hoạt động xã hội tại các đời trước của chư
vị, có thể nợ nần ai, bắt nạt ai, hoặc đã từng làm những điều không tốt nào đó,
chủ nợ đó sẽ đến tìm chư vị. Trong Phật giáo giảng rằng: con người sống được
chính vì nghiệp lực luân báo. Chư vị thiếu nợ họ, họ tìm đến chư vị đòi nợ, họ
lỡ trớn đòi nhiều quá, kiếp sau họ phải trả lại cho chư vị. Con cái bất hiếu
với cha mẹ, kiếp sau ngược trở lại, chính là luân chuyển qua lại như thế. Nhưng
chúng tôi thật sự nhìn thấy có ma đang can nhiễu, không để cho chư vị luyện
công, đây đều có quan hệ nhân duyên, không phải vô duyên vô cớ, vô duyên vô cớ
thì cũng không cho phép nó như thế được.
2) Một hình thức luyện công
chiêu ma thông thường nhất, chính là khi chư vị chưa luyện công, hoàn cảnh
chung quanh tương đối yên tĩnh. Vì đã học được công, luôn thích tập luyện, nhưng
khi vừa ngồi xuống thiền, đột nhiên cảm thấy bên ngoài không yên tĩnh nữa, tiếng
còi xe hơi inh ỏi, có tiếng chân đi qua lại ngoài hành lang, tiếng nói chuyện, tiếng
cửa đóng, âm thanh của radio bên ngoài mở lên, lập tức sự yên tĩnh không còn
nữa. Chư vị không luyện công thì hoàn cảnh yên tĩnh êm đềm, chư vị vừa luyện
công thì lại như thế. Nhiều người trong chúng ta không ai suy nghĩ sâu hơn, thật
ra là chuyện gì đây, chỉ cảm thấy kỳ lạ, chán nản đến độ không thể luyện công
được. Một điều kỳ lạ mà đã ngăn cản hết, đó chính là ma đang can nhiễu chư vị, chúng
chỉ thị người ta can nhiễu chư vị. Đây là một hình thức can nhiễu đơn giản nhất,
để đạt đến mục đích không cho chư vị luyện công. Chư vị luyện công, chư vị đắc
đạo, còn bao nhiêu nợ mà chư vị thiếu chư vị không trả thì sao? Chúng không
chịu, chúng không để cho chư vị luyện. Nhưng đây cũng chỉ là sự phản ảnh trong
một tầng thứ nào đó, sau một thời gian hiện tượng này không được phép tồn tại
nữa, có nghĩa là sau khi nợ này mài mòn thì không cho phép chúng lại đến can
nhiễu nữa. Vì tu luyện Pháp luân Đại pháp của chúng tôi tiến bộ tương đối nhanh,
đột phá qua tầng thứ cũng khá nhanh.
3) Còn có một hình thức khác
của ma can nhiễu nữa. Như mọi người đều biết chúng ta luyện công là khai mở
được thiên mục, có người sau khi thiên mục khai mở ở nhà luyện công, nhìn thấy
những cảnh tượng dễ sợ, những gương mặt ghê sợ. Có loại đầu tóc xõa, có loại
muốn khiêu chiến với chư vị, thậm chí làm những hành động thật ghê sợ. Đôi lúc
khi vừa luyện công, nhìn thấy những thứ đó nằm bò bên ngoài cửa sổ, thật ghê sợ.
Tại sao lại có tình huống như thế xuất hiện? Đó đều là hình thức can nhiễu của
ma. Nhưng trong pháp môn của Pháp luân Đại pháp chúng tôi, tình huống này rất
hiếm thấy, trăm phần chỉ có một, đa số đều không gặp tình huống này. Vì chúng
đối với sự luyện công của chúng ta không có ích lợi gì, nên không cho phép
chúng sử dụng hình thức này để can nhiễu chư vị. Trong sự tu luyện của các công
pháp thông thường, sự việc như thế là một hiện tượng rất thông thường, lại còn
phải kéo dài một thời gian rất lâu. Có người chính vì vậy mà không thể luyện
công được, thật là đáng sợ. Ban đêm luyện công thường chọn một hoàn cảnh yên
tĩnh, thình lình thấy một người đứng ngay đằng trước, dáng vẻ người chẳng ra
người, ma chẳng ra ma, sợ quá không dám tiếp tục tập luyện nữa. Trong Pháp luân
Đại pháp của chúng ta thông thường không có hiện tượng này, nhưng cũng có
trường hợp rất ngoại lệ, có người có tình huống rất là đặc thù.
4) Còn có một loại nữa là
luyện công pháp nội ngoại kiêm tu, họ vừa luyện võ vừa nội tu, công pháp như
thế thường thấy trong Đạo gia. Một người một mai học được công pháp này, thông
thường họ hay gặp phải loại ma như thế này. Công pháp thông thường khác thì
không gặp, chỉ có công pháp nội ngoại kiêm tu, và công pháp luyện võ thì mới
gặp, tức là có người tìm đến đòi đấu võ với họ. Vì trên thế giới có nhiều người
tu đạo, có rất nhiều là luyện võ, và nội ngoại kiêm tu. Người luyện võ, họ cũng
tăng công được. Tại sao vậy? Sau khi những tâm khác như tâm danh, lợi, những
tâm như thế buông bỏ hết, họ cũng tăng công. Nhưng tâm tranh đấu của họ mãi
chưa dứt bỏ được, dứt đi hơi muộn, do đó họ dễ dàng làm ra những chuyện như thế
này, ở trong một tầng thứ nhất định nào đó vẫn sẽ còn xuất hiện. Trong lúc
thiền trong trạng thái mơ màng lửng lơ, họ biết có người nào đó đang luyện công,
nguyên thần liền rời khỏi bản thể đi tìm người đó đấu võ, xem công phu của ai
cao, xuất hiện cuộc đấu đó. Tình huống như vậy cũng xuất hiện trong không gian
khác, cũng có người đến thách thức họ đấu võ, đánh nhau, nếu không chịu đánh, thật
sự sẽ giết họ, như vậy là đấu với nhau, đánh qua đánh lại. Khi vừa mới chợp mắt
thì có người tìm đến đấu võ với họ, quấy cho suốt đêm không nghỉ được. Thật ra
đây là lúc để dứt bỏ tâm tranh đấu của họ, nếu họ không bỏ được tâm tranh đấu
này, họ cứ mãi như thế, nếu cứ như vậy sau nhiều năm trôi qua cũng không vượt
qua khỏi tầng thứ này. Làm cho người này cũng không thể luyện công được nữa, thân
thể vật chất này cũng không chịu đựng nổi, vì tinh lực tiêu hao đi cũng quá
nhiều, không khéo bị tàn phế luôn. Cho nên loại tình huống này thường gặp trong
công pháp nội ngoại kiêm tu, điều đó còn rất thông thường. Trong công pháp nội
tu của chúng tôi không có những tình huống đó, không cho phép chúng xuất hiện. Đây
là một số hình thức tương đối thường tồn tại mà tôi vừa giảng qua.
5) Còn có một hình thức can
nhiễu của ma nữa, cũng là điều mà ai ai cũng đều gặp phải, pháp môn này của
chúng ta ai ai đều cũng gặp, gặp phải một loại ma sắc. Loại này rất nghiêm
trọng. Trong xã hội người thường, có cuộc sống vợ chồng, như thế xã hội nhân
loại mới sinh sôi nẩy nở cho đời sau. Nhân loại chính là phát triển như thế, trong
xã hội nhân loại là có tình tồn tại, do đó vấn đề này đối với người thường được
xem như là một việc đương nhiên. Con người vì có tình, tức giận là tình, vui
mừng là tình, yêu là tình, hận cũng là tình, thích làm việc là tình, không
thích làm việc vẫn là tình, thấy người này tốt người kia không tốt, thích làm
gì không thích làm gì, tất cả đều là tình, người thường chỉ sống vì tình. Vậy
làm một người luyện công, một người siêu thường, thì không nên dùng lý thường
tình này mà đo lường, cần phải đột phá qua những điều này. Vì vậy, có rất nhiều
tâm chấp trước xuất phát từ trong tình, chúng ta phải xem nhẹ chúng, cuối cùng
hoàn toàn buông bỏ đi. Các thứ như dục và sắc, đều thuộc về tâm chấp trước của
con người, những thứ đó cần phải dứt bỏ đi.
6) Pháp môn này của chúng
tôi, về phần tu luyện nơi người thường, không phải bảo chư vị làm hoà thượng, làm
ni cô, những người trẻ tuổi chúng ta còn cần phải lập gia đình. Như vậy thì
phải đối xử cái vấn đề này như thế nào? Tôi đã giảng: pháp môn này của chúng ta
là trực chỉ nhân tâm, không để cho chư vị thật sự mất đi những gì trên lợi ích
vật chất nào. Vừa vặn trái lại, chính là ở trong lợi ích vật chất của người
thường đó mà ma luyện tâm tính của chư vị, thật sự đề cao chính là tâm tính của
chư vị. Tâm ấy của chư vị bỏ xuống được, thì cái gì chư vị cũng bỏ xuống được, bảo
chư vị buông bỏ các lợi ích trên vật chất, chư vị đương nhiên buông bỏ được. Tâm
của chư vị chưa bỏ xuống, thì chư vị không vứt bỏ được gì cả, cho nên mục đích
của sự tu luyện chân chính là tu cái tâm này. Tu luyện trong chùa họ bắt buộc
cưỡng chế chư vị phải mất đi những thứ đó, cũng chính là để cho chư vị buông bỏ
cái tâm ấy, họ cưỡng chế chư vị, để chư vị phải hoàn toàn cắt đứt chúng, không
để chư vị nghĩ đến chúng nữa, biện pháp của họ là như thế. Nhưng chúng tôi
không yêu cầu làm như vậy, chúng tôi yêu cầu là trước những lợi ích vật chất, chư
vị phải làm sao xem nhẹ chúng, vì vậy pháp môn của chúng tôi tu đắc được là
vững vàng nhất. Không bảo chư vị đều làm hòa thượng, làm ni cô. Chúng ta tu
luyện giữa người thường, công pháp của chúng ta truyền được càng ngày càng rộng
trong tương lai, nói rằng ai ai cũng trở thành hòa thượng không ra hòa thượng, những
người tu luyện Pháp luân Đại pháp đều trở thành như vậy, điều đó không được. Trong
sự luyện công chúng tôi yêu cầu mọi người: chư vị luyện công, người hôn phối
của chư vị có thể không luyện công, vì luyện công mà đưa đến hai người ly dị
thì không được. Có nghĩa là chúng ta phải xem thường việc đó, chư vị không nên
quan trọng hóa vấn đề đó như người thường. Nhất là trên xã hội ngày nay, nào là
giải phóng tình dục, những điều sắc dục này đang can nhiễu đến người ta, có
những người xem trọng nó, chúng ta là người luyện công, thì phải xem rất thường
điều đó.
7) Nhìn từ tầng thứ cao, nói
người thường trong xã hội đang vọc bùn, mà không chê dơ bẩn, trên đất vọc chơi
đất bùn. Chúng tôi nói, chư vị không nên vì việc này mà gây cho gia đình bất
hòa. Cho nên trong giai đoạn hiện hữu này của chư vị, chư vị chỉ cần xem nhẹ nó
đi, và giữ một nếp sống vợ chồng bình thường êm ái là được rồi. Tương lai đến
một tầng thứ nhất định thì có trạng thái tại tầng thứ đó, hiện tại thì là như
vậy, chúng tôi yêu cầu chư vị làm như vậy là được rồi. Đương nhiên, không thể
giống như trạng thái trên xã hội hiện nay được, như vậy đâu có được!
8) Trong đó còn một vấn đề
nữa, như mọi người đều biết, thân thể của người luyện công chúng ta là có năng
lượng. Chúng ta hiện nay, có khoảng tám mươi đến chín mươi phần trăm những
người sau khi học xong lớp này, không những hết bệnh, mà còn xuất được công nữa.
Do đó thân thể của chư vị mang một năng lượng rất cường mạnh. Công mà chư vị
đang có so với tâm tính của chư vị hiện giờ thì không tương xứng. Hiện tại tạm
thời công của chư vị cao hơn, là vì trong tức thời giúp chư vị đề cao lên, hiện
tại là đang đề cao tâm tính của chư vị. Từ từ chư vị sẽ theo lên kịp, bảo đảm
trong khoảng thời gian này chư vị sẽ theo lên kịp, vì vậy mà chúng tôi đã làm
trước việc này, cũng chính là nói chư vị có một khối năng lượng nhất định. Vì
năng lượng tu luyện ra được từ chính pháp là thuần chính từ bi, do đó mọi người
ngồi nơi đây đều cảm thấy được một khối trường tường hòa từ bi. Tôi luyện công
là đã tu luyện như vậy, tôi mang theo những thứ ấy. Mọi người ngồi đây đều cảm
thấy rất hài hòa, trong tư tưởng con người không có tà niệm, ngay cả hút thuốc
cũng không nghĩ đến. Tương lai chư vị nên chiếu theo yêu cầu của Đại Pháp chúng
tôi mà làm, thì công của chư vị tu luyện được trong tương lai cũng như thế. Tùy
theo khi công lực của chư vị không ngừng tăng trưởng, năng lượng tán xạ từ cái
công mang theo trong thân thể của chư vị cũng rất cường mạnh. Dù cho không
cường mạnh như thế, một người thông thường, trong phạm vi năng lượng trường này
của chư vị, hay là chư vị ở nhà, chư vị cũng chế ước được người khác, lẫn cả
người thân trong nhà của chư vị cũng chịu sự chế ước của chư vị. Tại sao như
vậy? Chư vị cũng không cần động niệm, vì khối trường đó là thuần chính tường
hoà, từ bi, là khối trường chính niệm, do đó người ta không dễ gì nghĩ đến điều
xấu, không dễ gì làm điều xấu. Sẽ khởi được một tác dụng như thế.
9) Hôm trước tôi có giảng
phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh, chính là nói năng lượng tán xạ từ
thân thể chúng ta điều chỉnh ngay chính lại được tất cả những trạng thái không
chính xác. Như vậy dưới tác dụng của khối trường này, khi chư vị không nghĩ đến
điều ấy, trong vô tình cũng chế ước được người hôn phối của chư vị. Chư vị
không động niệm, chư vị cũng không nghĩ đến những điều ấy, thì họ cũng không
nghĩ đến. Nhưng không phải là tuyệt đối, ở hoàn cảnh hiện nay, một khi mở
truyền hình ra xem, thứ gì cũng có, dễ gợi lên dục vọng của con người. Nhưng
dưới tình huống thông thường, chư vị khởi được tác dụng chế ước như thế này. Tương
lai đến trên tầng thứ cao tu luyện, không cần tôi chỉ dẫn chư vị, thì chính chư
vị tự biết phải làm sao, lúc bấy giờ thì có một trạng thái khác, bảo trì đời
sống hài hòa. Cho nên, chư vị cũng không nên quá xem trọng chuyện này, chư vị
quan tâm thái quá thì cũng thuộc về chấp trước. Giữa vợ chồng với nhau không có
vấn đề về sắc, nhưng có dục vọng, chư vị cần xem nhẹ nó đi, tâm lý thăng bằng
là được rồi.
10) Như vậy sẽ gặp loại ma
sắc nào? Nếu định lực của chư vị chưa đủ, chư vị sẽ thấy xuất hiện trong giấc
mơ, lúc chư vị đang ngủ hay lúc đang ngồi thiền, thì đột nhiên xuất hiện: chư
vị là nam thì xuất hiện một mỹ nữ; nếu chư vị là nữ thì xuất hiện một người nam
mà trong tâm chư vị hằng ái mộ, nhưng họ lại không một mảnh vải trên thân. Ý
niệm của chư vị vừa xao động, có thể sẽ bị tiết ra, thì trở thành sự thật. Mọi
người thử nghĩ, chúng ta luyện công, khí của tinh huyết là dùng để tu mệnh, chư
vị không nên để tiết ra như vậy mãi. Đồng thời chư vị cũng không vượt qua khỏi
cái quan sắc dục này. Như thế đâu có được chứ? Do đó vấn đề này tôi giảng ra
cho mọi người, là ai ai đều sẽ gặp phải, bảo đảm sẽ phải gặp. Trong khi tôi
giảng pháp, tôi mang một năng lượng rất mạnh đẩy vào trong não của chư vị. Chư
vị ra khỏi cửa, có thể nghĩ không ra cụ thể những gì tôi đã giảng, nhưng khi
chư vị thật sự gặp vấn đề, chư vị nhớ lại được những lời tôi đã giảng. Chư vị
chỉ cần xem mình là người luyện công, thì ngay tức khắc chư vị nhớ lại được, và
chư vị ước thúc được bản thân mình, như vậy cái quan thử thách này, thì chư vị
liền vượt qua được. Nếu cái quan thứ nhất không qua được, quan thứ nhì thì khó
mà giữ được. Nhưng cũng có trường hợp như thế này, lần đầu không vượt qua được,
sau khi thức giấc cảm thấy bứt rứt vô cùng. Có lẽ tâm lý này, trạng thái này
của chư vị, cũng sẽ in sâu thêm ấn tượng trong tư tưởng của chư vị, khi gặp lại
vấn đề, thì chư vị tự chủ được, và vượt qua được. Nếu có người chưa vượt qua
được, cũng không quan tâm đến, sau này thì càng khó thủ giữ hơn, bảo đảm là như
vậy.
11) Hình thức này là do ma can nhiễu, cũng do sư phụ chỉ
vật hóa vật diễn hóa ra để thử lòng chư vị, cả hai hình thức đều tồn tại, vì mọi
người đều phải vượt qua cái quan này. Chúng ta bắt đầu tu luyện từ người thường,
bước đi đầu tiên là một quan như thế này, mọi người đều sẽ gặp phải. Tôi dẫn
một ví dụ cho mọi người, khi mở lớp ở Vũ Hán có một học viên như thế này, thanh
niên trạc ba mươi tuổi. Sau khi tôi vừa giảng xong bài này, cậu ta về nhà thiền,
lập tức nhập định được ngay. Sau khi định được, bỗng thấy Phật A-Di-Đà xuất
hiện bên này, Lão Tử xuất hiện bên kia. Đây là điều cậu nói trong bài lãnh ngộ
và cảm nhận. Sau khi xuất hiện, nhìn nhìn cậu ta mà không nói gì cả, rồi biến
ẩn đi mất. Lại xuất hiện Quan âm Bồ tát, trong tay cầm một bình hoa, từ trong
bình hoa bay ra một làn khói trắng. Cậu ta đang thiền, thấy rất thiết thật, cậu
ta thật vui mừng. Ngay lúc đó hóa ra mấy cô mỹ nữ, mỹ nữ ấy là những tiên nữ
bay lượn, thật là đẹp. Nhảy múa cho cậu ta xem, với điệu múa rất mỹ miều! Cậu
ngẫm nghĩ: “mình luyện công nơi đây, Quan âm Bồ tát tán thưởng mình, hóa mấy cô
mỹ nữ cho mình, nhảy múa bay lượn cho mình xem”. Đang lúc cậu ta ngẫm nghĩ vui
thú, thì ngay lúc đó các mỹ nữ liền trở thành không một mảnh vải che thân, và
làm đủ mọi cử chỉ, liền đến bá cổ ôm eo. Tâm tính của học viên chúng ta đề cao
rất nhanh, lúc đó cậu ta liền cảnh giác, trước tiên cậu ta nghĩ đến chính là: tôi
không phải là người thường, tôi là người luyện công, mấy người không nên đối xử
với tôi như thế, tôi là người tu Pháp luân Đại pháp. Khi ý niệm này vừa xuất ra,
tức khắc “vù” một cái tất cả đều không còn nữa, đây vốn chỉ là ảo ảnh mà ra. Sau
đó Phật A-Di-Đà và Lão Tử xuất hiện trở lại. Lão Tử chỉ tay vào cậu thanh niên
nói với Phật A-Di-Đà với nụ cười: nho tử khả giáo giã. Ý nói rằng cậu thanh
niên này được lắm, dạy được.
12) Trên lịch sử hoặc trong
không gian cao tầng, xem một người có tu được không, đều nhìn dục vọng và sắc
dục của con người là vấn đề rất chủ yếu. Vậy chúng ta phải thật sự xem nhẹ
những điều này. Nhưng chúng ta tu luyện giữa người thường, cũng không bảo chư
vị phải dứt bỏ hẳn vấn đề, ít nhất trong giai đoạn này chư vị cần phải xem nhẹ
nó đi, không được giống như trước nữa. Làm một người luyện công thì cần phải
như vậy. Phàm trong khi luyện công xuất hiện can nhiễu này can nhiễu nọ, chư vị
cần phải xét nguyên nhân từ chính mình, chư vị có điều gì còn chưa buông bỏ
xuống được.
No comments:
Post a Comment