Monday, August 19, 2013

1A


BÀI GIẢNG THỨ NHẤT (A)


1A/ Chân chính dẫn người lên tầng thứ cao

          1) Trong toàn quá trình truyền Pháp truyền công, tôi vốn chịu trách nhiệm với xã hội, chịu trách nhiệm với học viên, hiệu quả thu được rất khả quan, sự ảnh hưởng đối với toàn xã hội cũng khá tốt. Những năm trước đây có nhiều thầy khí công truyền công, những điều họ giảng đều thuộc về tầng thứ của trừ bệnh khỏe thân. Đương nhiên không phải nói công pháp của người khác không tốt, tôi chỉ nói, những điều trên tầng thứ cao, họ không truyền. Tình hình khí công trên toàn quốc tôi cũng đều biết. Tại quốc nội và quốc ngoại, chân chính truyền công lên tầng thứ cao, hiện nay chỉ có một mình tôi đang làm. Truyền công lên tầng thứ cao, tại sao không có người làm? Vì nó liên can đến vấn đề rất lớn, liên can đến nguồn gốc lịch sử rất thâm sâu, liên can đến khía cạnh cũng rất rộng, vấn đề dính líu cũng rất gay go bén nhạy. Nó cũng không phải điều mà người thông thường truyền được, vì nó có liên can phải động chạm đến những điều của rất nhiều công phái. Đặc biệt là chúng ta có rất nhiều người luyện công, họ hôm nay học công này, ngày mai học công nọ, làm cho thân thể của họ bị rối loạn, rõ ràng họ không tu lên được nữa. Người ta theo một đại đạo mà tu lên, họ đều là theo con đường rẽ hướng, họ tu lối này, bị đằng kia can nhiễu; tu lối kia, bị đằng này can nhiễu, đều can nhiễu họ, họ đã không tu được nữa.  

         2) Những sự việc đó chúng tôi đều phải điều chỉnh, giữ lại cái tốt, gạt bỏ cái xấu, bảo đảm từ nay về sau chư vị tu luyện được, nhưng nhất định phải là người chân chính đến học Đại Pháp. Nếu như chư vị ôm giữ các loại tâm chấp trước, ôm lòng đến cầu công năng, đến để trị bệnh, đến nghe thử lý luận, hay là ôm giữ mục đích không tốt nào đó, đều không được. Vì tôi đã giảng, việc này chỉ có một mình tôi đang làm.  Sự việc như thế này, cơ hội không nhiều, tôi cũng không truyền cách như vậy mãi đâu.  Tôi cảm thấy rằng những người được trực tiếp nghe tôi truyền công giảng pháp, tôi nói thật.. sau này chư vị sẽ biết, chư vị sẽ cảm thấy khoảng thời gian này là rất đáng mừng. Đương nhiên chúng tôi nói duyên phận, mọi người ngồi tại nơi đây đều là duyên phận.

         3) Truyền công lên trên tầng thứ cao, mọi người nghĩ xem, là vấn đề gì? Đó không phải là độ nhân sao? Độ nhân à, chư vị chính là chân chính tu luyện rồi, thì không phải chỉ là khử bệnh khỏe thân nữa. Vậy chân chính tu luyện, đối với học viên sự yêu cầu về tâm tính cũng phải cao. Chúng ta những người ngồi tại đây, là đến để học Đại Pháp, vậy chư vị phải tự xem mình là một người chân chính luyện công ngồi tại đây, thì chư vị phải vứt bỏ tâm chấp trước. Chư vị ôm giữ mục đích với các loại cầu mong mà đến học công, học Đại Pháp, thì chư vị sẽ không học được gì cả. Nói rõ cho chư vị một chân lý: toàn quá trình tu luyện của con người chính là một quá trình không ngừng vứt bỏ tâm chấp trước của con người. Con người sống trong xã hội người thường, kẻ giành người giật, kẻ lường gạt người dối trá, vì chút lợi ích nhỏ nhen của cá nhân, mà đi phương hại kẻ khác, những tâm ấy đều phải buông bỏ xuống. Nhất là chúng ta những người đang học công  hôm nay, những tâm ấy càng phải buông bỏ hơn nữa.

          4) Tại đây tôi không giảng trị bệnh, chúng tôi cũng không trị bệnh. Nhưng là người tu luyện chân chính, chư vị mang theo thân thể có bệnh, chư vị không tu luyện được đâu. Tôi phải thanh lọc thân thể cho chư vị. Thanh lọc thân thể chỉ hạn chế cho những người chân chính đến học công, những người chân chính đến học pháp. Chúng tôi nhấn mạnh một điều: chư vị không buông bỏ được cái tâm đó, chư vị không quên đi căn bệnh đó, chúng tôi không làm được gì cả, đối với chư vị, không giúp được gì. Tại sao vậy? Tại vì trong vũ trụ này có một nguyên lý như thế này, theo Phật gia giảng là mọi việc trong người thường, đều là có quan hệ nhân duyên, sinh lão bệnh tử, chính là tồn tại như thế ở nơi người thường. Vì con người trước đây đã làm những điều xấu mà sinh ra nghiệp lực nên mới tạo thành có bịnh hay ma nạn. Chịu tội chính là đang trả nợ nghiệp, cho nên ai cũng không được tùy tiện thay đổi nó, thay đổi rồi thì cũng bằng như thiếu nợ mà không cần phải trả; cũng không được tùy tiện tự ý làm như thế, bằng không, thì cũng bằng như làm việc xấu.   

          5) Có người tưởng rằng trị bệnh cho người khác, khử bệnh khỏe thân là làm việc tốt. Theo tôi thấy, đều không phải thật sự trị lành bệnh, đều là đẩy dời căn bệnh, hoặc chuyển hóa đi, chứ chưa lấy đi căn bệnh cho họ. Thật sự trừ được một nạn này, thì phải tiêu trừ nghiệp lực. Nếu thật sự chữa được bệnh này, tiêu trừ triệt để những nghiệp lực, thật sự đạt đến điểm này, tầng thứ của người này cũng không thấp đâu. Họ đã thấy được một nguyên lý, cũng chính là không được tùy ý phá hoại lý của người thường. Trong quá trình tu luyện, người tu luyện phát tâm từ bi, đi làm một số việc tốt, giúp người trị bệnh, khử bệnh khỏe thân, điều này là cho phép, nhưng cũng không thể hoàn toàn trị lành căn bệnh cho người ta được. Nếu như thật sự nhổ tận gốc bệnh cho một người thường, một người thường không tu luyện này khi ra khỏi nơi đây, bệnh gì cũng không còn nữa, ra khỏi cửa vẫn là một người thường, vẫn vì lợi ích cá nhân mà đi tranh giành như người thường, làm sao tùy ý tiêu trừ nghiệp lực cho họ được? Điều này tuyệt đối không cho phép.

          6) Như vậy tại sao lại làm được cho người tu luyện? Vì người tu luyện là trân quý nhất, họ muốn tu luyện, cho nên, phát ra một ý niệm này là trân quý nhất. Trong Phật giáo giảng phật tính, hễ phật tính xuất ra, thì các vị Giác giả giúp được họ. Đây nghĩa là gì? Nếu muốn thì tôi nói, vì tôi truyền công trên tầng thứ cao, dính líu đến lý ở tầng thứ cao, dính líu đến các vấn đề rất trọng đại. Ở trong vũ trụ này, chúng tôi thấy sinh mệnh của con người, không phải được sinh ra từ xã hội người thường. Thật sự tạo ra sinh mệnh của con người, là được sản sinh ra từ trong không gian vũ trụ. Vì trong vũ trụ này có rất nhiều các loại vật chất để chế tạo ra sinh mệnh, những vật chất này dưới sự vận động với nhau thì sản sinh ra được sinh mệnh, cũng chính là nói, sinh mệnh nguyên sơ nhất của con người là bắt nguồn từ trong vũ trụ. Không gian vũ trụ vốn chính là lương thiện, chính là sẵn có loại đặc tính Chân Thiện Nhẫn này, con người sinh ra cùng một đặc tính với vũ trụ. Nhưng sinh mệnh thể được sinh sản ra nhiều rồi, thì cũng phát sinh một quan hệ xã hội quần thể. Trong đó có những người, có thể thêm lòng riêng tư, từ từ tầng thứ của họ bị giáng xuống thấp, thì không lưu lại được ở trong tầng thứ ấy nữa, họ phải bị rơi xuống. Nhưng ở trong tầng thứ kia, họ lại biến thành không mấy tốt nữa, họ vẫn không thể lưu lại ở đó nữa, thì tiếp tục rơi xuống, cuối cùng rơi vào trong tầng thứ của nhân loại này. 

          7) Toàn thể xã hội loài người, đều là ở cùng trong một tầng thứ. Rơi xuống tới bước này, đứng từ góc độ công năng mà xét, hay đứng từ góc độ của các vị Đại giác mà nhìn, lẽ ra thì những sinh mệnh thể này là phải bị tiêu hủy. Nhưng các vị Đại giác xuất phát tâm từ bi ra, cho họ thêm một cơ hội nữa, nên tạo ra một hoàn cảnh đặc thù như thế này, một không gian đặc thù. Các sinh mệnh thể của không gian này không giống như sinh mệnh thể tại tất cả không gian khác trong vũ trụ. Sinh mệnh thể của không gian này, không nhìn thấy được sinh mệnh thể của các không gian khác, không nhìn thấy được chân tướng của vũ trụ, cho nên những người này cũng bằng như là rơi vào trong mê lạc. Nếu muốn khỏi bệnh, dứt nạn, tiêu nghiệp, những người đó nhất định phải tu luyện, phản bổn quy chân, đây là điều mà trong các môn tu luyện đều xem như vậy. Con người phải phản bổn quy chân, đó mới là mục đích chân chính để làm người, cho nên người này hễ muốn tu luyện, thì được xem như là phật tính đã xuất ra. Ý niệm này rất trân quý, vì họ muốn phản bổn quy chân, muốn nhảy vượt ra ngoài tầng thứ này của người thường.

          8) Có lẽ mọi người đã từng nghe một câu như thế này trong Phật giáo: Phật tính vừa xuất ra, chấn động thập phương thế giới. Ai thấy được, đều muốn giúp họ, giúp họ vô điều kiện. Phật gia độ người là không đòi hỏi điều kiện, không trị giá, được giúp họ vô điều kiện, vậy nên chúng tôi làm được nhiều điều cho học viên. Còn đối với một người thường, người chỉ muốn làm người thường, họ muốn lành bệnh, thì không được. Có người nghĩ: bệnh của tôi khỏi rồi, thì tôi tu luyện. Tu luyện là không có bất cứ điều kiện nào cả, muốn tu luyện thì cứ việc tu luyện. Nhưng mang một thân thể có bệnh, hoặc có những người mang trên thân những tín hiệu còn rất hỗn loạn, có người hoàn toàn chưa từng luyện công, cũng có người đã luyện công mấy chục năm, mà vẫn lẩn quẩn ở trình độ của khí, cũng chưa tu lên được. 

          9) Vậy phải làm sao? Chúng tôi phải thanh lọc thân thể cho họ, để họ được lên trên tầng thứ cao tu luyện. Trong khi tu luyện ở tầng thứ thấp nhất, có một quá trình, là thân thể của chư vị phải được thanh lọc hoàn toàn, tất cả những gì không tốt tồn tại trong tư tưởng, nghiệp lực trường tồn tại quanh thân thể và những yếu tố tạo cho thân thể không khỏe mạnh, toàn bộ đều phải được thanh lý ra ngoài. Nếu không thanh lý, thì với một thân thể hỗn đục như thế, một thân thể đen thui và một tư tưởng dơ bẩn, thì làm sao đạt đến  tầng thứ cao tu luyện được? Ở đây chúng ta không luyện khí, chư vị không cần tập luyện những gì ở tầng thứ thấp nữa, chúng tôi đẩy chư vị vượt qua, để thân thể chư vị đạt đến trạng thái vô bệnh. Đồng thời chúng tôi còn hạ nhập cho chư vị một bộ sẵn sàng, cần thiết cho nền tảng ở tầng thứ thấp, như thế thì chúng ta luyện công trên tầng thứ rất cao.

          10) Theo cách nói về tu luyện, kể cả khí nữa, có ba tầng thứ. Nhưng tu luyện chân chính (luyện khí không tính), gồm có hai đại tầng thứ: một cái là tu luyện thế gian pháp; một cái là tu luyện xuất thế gian pháp. Thế gian pháp và xuất thế gian pháp này khác với xuất thế gian và nhập thế gian của các chùa, đó là những điều trên lý luận. Chúng ta là chân chính tu luyện thân thể con người qua sự biến hóa của hai đại tầng thứ. Vì ở trong quá trình tu luyện ở thế gian pháp, thân thể con người đều được thanh lọc liên tục, không ngừng được thanh lọc, do đó khi tu luyện đi đến hình thức tối cao của thế gian pháp, thân thể đã hoàn toàn được thay thế bởi vật chất cao năng lượng. Còn tu luyện xuất thế gian pháp, căn bản chính là tu luyện phật thể rồi, là một thân thể đã được tạo thành bởi vật chất cao năng lượng, toàn bộ công năng xuất hiện lại lần nữa. Chúng tôi nói là hai đại tầng thứ này.

             11) Chúng tôi giảng duyên phần, mọi người ngồi nơi đây, tôi làm được việc này cho mọi người. Chúng ta hiện nay có khoảng hơn hai nghìn người, mấy nghìn người, thậm chí nhiều người hơn nữa, hơn vạn người, tôi đều làm được hết, có nghĩa là tại tầng thứ thấp không cần chư vị luyện nữa. Sau khi thanh lọc thân thể của chư vị, đẩy chư vị vượt qua, tôi hạ nhập cho chư vị một bộ hệ thống tu luyện hoàn chỉnh, chư vị vừa mới lên thì đã trực tiếp tu luyện tại tầng thứ cao. Nhưng, chỉ hạn chế cho những học viên chân chính đến tu luyện, không thể nói rằng chư vị ngồi đây, chư vị chính là người tu luyện. Từ trên tư tưởng phải hoàn toàn chuyển biến trở lại, thì chúng tôi ban cho được, không những chỉ bao nhiêu đó thôi, tôi ban cho mọi người những gì sau này chư vị sẽ hiểu. Ở đây chúng tôi không giảng trị bệnh, nhưng chúng tôi giảng điều chỉnh toàn thể thân thể của học viên, để chư vị luyện công được. Chư vị mang theo một thân thể có bệnh, thì chư vị hoàn toàn không thể xuất công được, cho nên mọi người cũng đừng tìm tôi trị bệnh, tôi cũng không làm việc này. Mục đích chủ yếu đầu tiên mà tôi xuất hiện trước công chúng, chính là dẫn người lên tầng thứ cao, chân chính dẫn người lên tầng thứ cao. 


No comments:

Post a Comment