Tuesday, August 20, 2013

8C


BÀI GIẢNG THỨ TÁM (8C)




8C/ Thu Khí

          1) Trộm khí và thu khí không phải là vấn đề mà chúng tôi truyền công lên tầng thứ cao cần phải giải quyết cho chư vị. Vì tôi còn có một mục đích thế này: khôi phục danh tiếng tu luyện, và làm ít điều tốt, phơi bày ra những hiện tượng không lành mà từ trước đến nay chưa ai giảng đến. Muốn mọi người chúng ta biết đến nó, để tránh cho một số người mãi làm điều xấu, có những người không hiểu rõ ràng về chân tướng của khí công, họ luôn sợ hãi biến sắc cứ nói chuyện như gặp phải cọp vậy.

          2) Khí trong vũ trụ tràn đầy cả đó, có người nói thiên dương chi khí, địa âm chi khí. Chư vị cũng là một phần tử trong vũ trụ, mặc sức chư vị đi thu hái. Nhưng có người lại không thu hái khí trong vũ trụ, họ chuyên môn dạy người thu hái khí của cây cối, còn tổng kết kinh nghiệm ra rằng: khí của cây bạch dương màu trắng, khí của cây thông màu vàng, còn dạy hái bằng cách nào, hái vào thời gian nào. Cũng có người nói: trước cửa nhà tôi có cái cây, tôi thu hái hết khí của nó đã làm chết nó. Đó được xem là tài năng gì đây? Đó không phải là làm điều xấu sao? Như mọi người đều biết, chúng ta chân chính tu luyện, chú trọng tín hiệu thiện lành, chú trọng đồng hóa với đặc tính của vũ trụ. Chẳng phải chư vị giảng về vấn đề thiện sao? Đồng hóa với đặc tính của vũ trụ Chân Thiện Nhẫn, phải chú trọng cái thiện này. Nếu chư vị luôn làm điều xấu mà công tăng được sao? Bệnh hết được sao? Đó không phải là trái ngược lại với người tu luyện chúng ta hay sao? Đó cũng kể như là sát sinh làm điều xấu! Có lẽ có người hỏi: Sư phụ càng giảng càng huyền bí, giết động vật là sát sinh, làm chết cây cối lại cũng là sát sinh. Thật ra đúng là như thế, trong Phật giáo giảng lục đạo luân hồi, chư vị có thể biến thành cây cối trong lục đạo luân hồi, trong Phật giáo giảng như vậy. Tại đây chúng tôi không giảng như thế, nhưng chúng tôi nói với mọi người, cây cối cũng có sinh mệnh, không những có sinh mệnh, mà còn mang sẵn sự hoạt động tư duy rất cao.

          3) Cho một ví dụ: tại Hoa Kỳ có một người chuyên môn nghiên cứu điện tử, dạy người ta cách sử dụng máy trắc định nói dối. Một hôm một ý kiến bất ngờ thoáng ra, ông ta câu hai đầu điện âm dương của máy trắc định nói dối vào cây ngưu thiệt lan, xong rồi tưới nước vào gốc cây hoa, sau đó ông phát hiện cây bút điện tử của máy trắc định nói dối vẽ nhanh một đường cong. Đường cong này tương đương với đường cong khi đại não con người trong thời gian rất ngắn nảy sinh cảm hứng và thích thú. Lúc đó ông rất kinh ngạc: cây cỏ làm sao có xúc cảm chứ! Ông gần như muốn chạy ra ngoài đường la lớn: cây cỏ là có xúc cảm. Khuyến khích bởi việc này, ông liền tiếp tục khai triển nghiên cứu về phương diện này, đã làm rất nhiều thực nghiệm.

          4) Có một lần, ông đem đặt hai chậu cây gần nhau, rồi bảo một học sinh của ông giậm đạp một cây trước mặt cây kia, đạp cây đến chết. Sau đó rời chậu cây còn lại vào trong phòng khác, cắm máy trắc định nói dối vào, bảo năm học sinh của ông từ ngoài lần lượt bước vào. Bốn học sinh đi vào, không thấy phản ứng gì cả, đến học sinh thứ năm, người học sinh đã giậm đạp cây vừa đi vào, chưa kịp đến gần, lập tức bút điện tử đã vẽ nhanh một đường cong, khi người ta sợ hãi thì mới vẽ ra được đường cong như thế. Ông rất kinh ngạc! Sự việc này nói rõ một vấn đề rất trọng đại: từ xưa đến nay chúng ta nhìn nhận rằng, con người là sinh mệnh cao cấp, con người có công năng cảm quan, có khả năng nhận thức phân biệt được, có bộ óc mà có thể phân tích được. Còn cây cối sao lại có khả năng phân biệt được, đó không phải là có cảm quan sao? Trước kia ai mà nói rằng cây cối có cảm quan, có tư duy, có tình cảm, nhận ra được người, thì người ta sẽ nói là mê tín. Không chỉ những thứ này thôi, về một số phương diện cây cối dường như còn vượt hơn cả con người chúng ta ngày nay.

          5) Một hôm, ông ta lại cắm máy trắc định nói dối vào một cây nọ, rồi ông ta nghĩ: làm thí nghiệm gì đây? Ta hãy lấy lửa đốt cháy lá của nó, xem thử có phản ứng gì? Ông ta vừa mới nghĩ như vậy, còn chưa kịp đốt, lập tức cây bút điện tử vẽ nhanh một đường cong, chính là lúc con người kêu gọi cứu mạng thì mới vẽ ra được đường cong như thế. Loại công năng siêu cảm này, trước kia gọi là tha tâm thông, là tiềm năng, là bản năng của con người, nhưng ngày nay nhân loại chúng ta đều đang thoái hóa, chư vị cần phải tu luyện lại từ đầu, phản bổn quy chân, trở về bản tính tiên khởi của chư vị, chư vị mới có lại được. Vậy mà cây cối đã mang sẵn rồi, chư vị nghĩ gì nó đều biết, nghe thì thật là huyền bí, nhưng đó lại là một thí nghiệm khoa học thật sự rõ ràng. Ông ta đã làm đủ mọi thí nghiệm, kể cả về khả năng điều khiển từ khoảng cách xa. Luận văn này của ông sau khi phát biểu ra, đã gây nên chấn động trên toàn thế giới.

          6) Các nhà thực vật học tại các quốc gia khác đều triển khai nghiên cứu về phương diện này, nước ta cũng đang làm, điều này đã không còn là những gì mê tín nữa. Hôm trước tôi có giảng một câu như thế này, những gì xảy ra cho nhân loại chúng ta ngày nay, những gì đã phát minh ra, những điều đã phát hiện ra là đủ để sửa đổi lại sách giáo khoa hiện nay của chúng ta. Nhưng lại bị ảnh hưởng bởi quan niệm truyền thống, người ta không muốn thừa nhận chúng, và cũng không có ai hệ thống hóa để chỉnh đốn lại những điều này.

          7) Tại một công viên ở Đông Bắc tôi thấy một đám cây thông chết héo. Có những người cũng không biết tập luyện gì mà nằm lăn dưới đất, lăn lộn xong, chân thì thu hái thế này, tay thì thu hái thế kia, không bao lâu đám cây thông này đổi màu vàng úa, đều chết héo hết. Vậy chư vị đã làm việc tốt hay làm việc xấu? Từ quan điểm người luyện công chúng ta mà xét, đó chính là sát sinh. Chư vị là người luyện công thì chư vị cần phải làm một người tốt, dần dần đồng hóa với đặc tính của vũ trụ, bỏ đi những thứ không tốt của chư vị. Còn nếu đứng trên quan điểm của người thường mà xét, đó cũng không phải là làm việc tốt, mà là phá hoại của cải công cộng, phá hoại cây cối màu xanh, phá hoại sự quân bình sinh thái, đứng trên quan điểm nào mà nói cũng không phải là làm điều tốt. Trong vũ trụ tràn đầy cả khí, mặc sức chư vị thu hái. Có người có năng lượng rất lớn, sau khi luyện đến một tầng thứ nhất định nào đó, thật sự chỉ phất tay một cái, thì cả khối khí của cây cối, ngay tức khắc thu hái được cả. Nhưng đó cũng bất quá chỉ là khí, thu hái nhiều rồi làm được cái gì? Có người đến công viên không làm gì khác, họ nói: tôi không cần luyện công, tôi chỉ vừa đi vừa khua thế này là được rồi, thì tôi đã luyện xong. Có được khí là đủ rồi, họ tưởng khí chính là công rồi. Người ta đến gần họ, cảm thấy thân thể họ lạnh tanh tanh. Khí của cây cối không phải là âm tính sao? Người luyện công còn phải quân bình âm dương, trên thân của họ toàn là mùi nhựa thông, mà vẫn tưởng rằng mình luyện rất khá.

No comments:

Post a Comment