Monday, August 19, 2013

1E


BÀI GIẢNG THỨ NHẤT (1E)


1E/ Khí Công chính là tu luyện
                         
             1) Nếu khí công đã có một lịch sử xa xưa lâu dài như vậy, thật ra là dùng để làm gì? Tôi nói cho mọi người hay, chúng ta đây là Đại Pháp tu luyện của Phật gia, đương nhiên là tu phật; còn Đạo gia đương nhiên là tu đạo đắc đạo. Tôi nói cho mọi người biết, chữ “Phật” này không phải là mê tín. Chữ “Phật” là phạn ngữ, chữ của Ấn Độ thời cổ xưa. Lúc bấy giờ khi được truyền vào Trung Hoa chúng ta có hai chữ, gọi là: “Phật đà”, cũng được dịch thành “Phù đồ”. Truyền đi truyền lại, người Trung Hoa chúng ta lược bớt đi một chữ, gọi nó là “Phật”. Dịch ra tiếng Trung Hoa có nghĩa là gì? Có nghĩa là Giác giả, người thông qua sự tu luyện mà giác ngộ. Đây có mang màu sắc mê tín gì đâu?

          2) Mọi người thử nghĩ, tu luyện là xuất ra được công năng đặc dị. Hiện nay trên thế giới có sáu loại công năng đã được công nhận, không chỉ có vậy thôi, tôi nói công năng chân chính có trên mười nghìn loại. Một người ngồi đó, không động tay không động chân, mà làm được những việc mà người khác không thể làm được dù động tất cả chân tay; nhìn thấy được nguyên lý chân chính của các không gian trong vũ trụ, thấy được chân tướng của vũ trụ; thấy được những sự việc mà người thường không nhìn thấy được. Đây không phải là người đã tu luyện đắc đạo sao? Còn không phải là bậc Đại Giác giả sao? Có thể nói là giống như người thường được sao? Còn không phải là người tu luyện đã giác ngộ rồi sao? Gọi là Giác giả không đúng sao? Dịch qua tiếng Ấn Độ cổ xưa chính là Phật. Thật ra là như vậy, công dụng của khí công là vậy.

             3) Một khi nói đến khí công, có người nói: không có bệnh ai mà tập luyện khí công? Ý muốn nói rằng, khí công chính là để khử bệnh, đó là nhận thức nông cạn, rất là nông cạn. Không ai trách mọi người về điểm này, vì nhiều thầy dạy khí công chỉ làm những việc khử bệnh khỏe thân, đều giảng về khử bệnh khỏe thân, ai cũng không hướng lên tầng thứ cao để giảng. Đây không phải là nói công pháp của người ta không tốt, sứ mạng của họ chỉ là truyền dạy những điều ở tầng thứ khử bệnh khỏe thân, và phổ biến khí công. Có rất nhiều người muốn lên tầng thứ cao tu luyện, có ý muốn như thế, có nguyện vọng như thế, nhưng tu luyện không đúng cách, kết quả đã tạo ra khó khăn rất lớn, còn xuất hiện ra nhiều vấn đề. Đương nhiên chân chính truyền công trên tầng thứ cao, dính líu đến vấn đề rất cao thâm. Vì thế chúng tôi vốn chịu trách nhiệm với xã hội, chịu trách nhiệm với con người, hiệu quả của toàn bộ sự truyền công rất là khả quan. Có những điều thật sự rất là cao siêu, khi nói đến giống như mê tín, nhưng, chúng tôi sẽ cố gắng dùng khoa học hiện đại để giải thích chúng ra.  

            4) Có những điều chúng tôi vừa giảng đến, có người liền cho là mê tín. Tại sao? Tiêu chuẩn của họ là điều gì khoa học chưa nhận thức đến, hoặc chính họ cũng chưa từng tiếp xúc tới, họ cho là những điều đó không thể tồn tại, họ cho tất cả đều là mê tín, đều là duy tâm, quan niệm của họ là như thế. Quan niệm đó có đúng không? Điều gì khoa học chưa nhận thức đến, chưa phát triển đến bước đó, thì nói được là mê tín, là duy tâm sao? Chính người này không phải đã bày vẽ ra điều mê tín sao? Bày vẽ ra điều duy tâm sao? Dựa theo loại quan niệm này, khoa học phát triển, tiến bộ được sao? Xã hội nhân loại cũng không thể thúc đẩy tiến tới được nữa. Những gì giới khoa học kỹ thuật chúng ta đã phát minh đều là những điều mà con người trước kia chưa từng có, đều cho là mê tín, tất nhiên cũng không cần phát triển nữa. Khí công cũng không phải là điều duy tâm gì cả, có nhiều người không nhận thức được khí công, nên mãi cho khí công là duy tâm. Hiện nay với những máy móc thích nghi, đo được trên thân của thầy khí công có các thành phần như sóng thứ thanh, sóng siêu thanh, sóng điện từ, tia hồng ngoại, tia tử ngoại, tia phóng xạ Gamma, trung tử, nguyên tử, và một số ít thành phần của nguyên tố kim loại vi thục v.v. Những thứ đó không phải đều là vật chất tồn tại hay sao? Chúng cũng là vật chất. Tất cả vạn vật thứ nào mà không phải do vật chất tạo thành? Những thời không khác phải chăng cũng được tạo thành bởi vật chất? Làm sao nói được là mê tín chứ? Nếu khí công quả thật dùng để tu Phật, tất nhiên phải dính líu đến rất nhiều vấn đề cao thâm, chúng tôi đều phải giảng ra.

              5) Quả thật công dụng của khí công là vậy, thì tại sao chúng ta lại gọi nó là khí công? Thật ra nó không phải được gọi là khí công, vậy gọi là gì? Gọi là tu luyện, chính là tu luyện. Đương nhiên, nó còn có những tên cụ thể khác, nhưng được gọi chung là tu luyện. Vậy tại sao lại gọi là khí công? Mọi người đều biết, khí công đã được phổ biến trên xã hội có hơn hai mươi năm lịch sử, bắt đầu từ giữa thời kỳ Đại cách mạng văn hóa, và đã tiến triển thành cao trào vào cuối thời kỳ này. Mọi người hãy suy nghĩ, thời ấy tư tưởng cực tả rất là nghiêm trọng. Chúng tôi không bàn về những tên khí công gọi là gì trong thời văn hóa tiền sử, trong tiến trình phát triển nền văn minh nhân loại lần này của chúng ta, khí công đã trải qua một thời xã hội phong kiến, cho nên thông thường đã mang tên có sắc thái phong kiến rất đậm. Có quan hệ với tôn giáo, thông thường có những danh hiệu mang nhiều sắc thái tôn giáo. Ví dụ nào là Đại pháp tu đạo, Thiền kim cương, Pháp la hán, Đại pháp tu Phật và Thuật cửu chuyển kim đan, toàn là như thế.  Nếu gọi những tên như thế này trong thời kỳ  Đại cách mạng văn hóa, thì chư vị không bị phê phán đấu tố hay sao? Dù rằng nguyện vọng phổ biến khí công của các thầy khí công là tốt, vì để giúp cho quảng đại quần chúng khử bệnh khỏe thân, nâng cao thể chất con người, đó thật là tốt, vậy mà cũng không được, người ta không dám gọi như thế. Do vậy nhiều thầy khí công vì muốn phổ biến khí công, nên đoạn chương thụ nghĩa trích ra hai chữ trong Đan kinh, Đạo tạng, gọi là khí công. Có những người đi sâu vào nghiên cứu từ ngữ khí công, thật ra thì chẳng có gì để nghiên cứu cả, trong quá khứ khí công được gọi là tu luyện. Danh từ khí công chỉ là một danh từ mới mà được đặt ra để phù hợp với ý thức tư tưởng của những người hiện đại mà thôi. 


No comments:

Post a Comment